|
Mái đầu xanh trôi dạt, Theo ḍng người ngược xuôi, Đôi mắt nai ngơ ngác, Mếu máo :" Mẹ đâu rồi ? " Anh lính ôm mặt khóc, Trong khung cảnh hỗn mang : " Ôi ! Thất phu tắc trách, Khiến nước mất nhà tan " Đàn thú vào thành phố, Thoát xác lên làm người, Khoác lụa là, nhung gấm, Nhưng vẫn cốt đười ươi !
dương thượng trúc |
|