Hồn Thơ Tháng Tư

Tháng Tư Một Ngày ...

Rồi một hôm con hỏi
Vì sao mình sang đây ?
Quê hương mình còn đó ..
Sao tạm dung nơi nầy ?


Bên con, mẹ ngồi xuống
Yên lặng trong vài giây ...
Bắt đầu từ đâu nhỉ ?
Cuối tháng tư một ngày ...
Trời đổ cơn giông bão
Quân Cộng chiếm non sông
Mảnh quê hương đẫm máu ...
Ôi sông Cửu sông Hồng !


Rồi tang thương từ đó ...
Bao nhiêu cảnh nát tan
Bao người cha "cải tạọ"
Bao người mẹ héo tàn ...
Cửa nhà ngày một vắng
Người cha mãi không về ..
Người mẹ lau giòng lệ
Chôn tuổi đời, nuôi con ...


Họ hàng người một ngã
Lần lượt tiễn nhau đị
Bạn bè theo ngày tháng
Cúi mặt khóc chia ly ...

Gia đình mình bé nhỏ
Trong bao cảnh đổi dời ...
Con, cũng quàng "khăn đỏ"
Nào đâu biết cuộc đời !


Ba muốn cho con hiểu
Thế nào là Tự Do,
Mẹ muốn con được sống
Không dối trá, đôi co ...
Nên có ngày hôm ấy,
Mình bỏ nước ra đi ...
Tuổi thơ con để lại
Chưa biết luyến lưu gì ...
......
Hôm nay con khôn lớn,
Tương lai trong tầm tay ,
Mẹ bùi ngùi nhìn lại
Tháng Tư đen, những ngày ...
......
Nhớ nhe, con của mẹ
Rồi ta phải trở về,
Trong hào hùng dân tộc,
Trong mái ấm tình quê ...

-----------------<--@

hmh

(04-11-02)

  

 

    

Trở Lại Vườn Thơ Gia Long