Tình Già

 

Có lúc đường xưa bướm nhởn nhơ
Phải đâu tìm mật ngọt bên bờ
Làm cho cơn lốc tung mờ bụi
Một thoáng rồi qua như giấc mơ

Cũng có đôi khi sóng nhấp nhô
Tưởng chừng tan tác mấy vần thơ
Nhưng không , tay nắm bàn tay ấm
Trách móc làm chi chuyện vẩn vơ

Còn lại bao điều rất dễ thương
Như mây nương gió khắp ngàn phương
Chở chuyên những phiến tình chung thủy
Chất ngất trong tim , một nẻo đường

Hủ hỉ bên nhau lúc xế chiều
Bên đồi ai nói chốn đìu hiu ?
Nơi đây chiếc lá ôm tìm cội
Mãi mãi bền lòng một chữ yêu !!í.

-----Phu Quân của Võ thị Năm (2005)

( Tặng bạn trăm năm nhân kỷ niệm sinh nhật lần thứ 55 )

Lâu lắm rồi không gọi tiếng em
Hồn xuân trỗi dậy mấy ngàn đêm
Một đời khắn khít mùa trăng đẹp
Cuồn cuộn sóng tình dâng ngập thêm

Hai mái đầu xanh giờ muối tiêu
Mặn mà cay đắng vẫn nương dìu
Ðưa nhau lên đỉnh hoa ngàn lối
Hái hết nhụy tình vốn chắt chiu

Ôi ! dáng xuân thì bỗng vụt qua
Thướt tha bờ tóc , mắt hiền hoà
Gieo chi cho lắm làm mê mẩn
Thêm nữa … làn môi thỏ thẻ xa

Ôm tình lên cõi mộng thiên thai
Nào nợ , nào duyên khéo sắp bày
Ai đó đưa thuyền về bến đỗ
Chập chùng cơn nước hay cơn say ?!